CHIẾC RĂNG CỬA
Tôi sinh ra đã có một chiếc răng cửa chìa ra ngoài, dáng vẻ như muốn gây gổ với người. Răng cửa là cửa mặt tiền của con người. "Cửa" không ra gì thì "nhà" tất nhiên cũng có vấn đề là cái chắc.Thời gian đi nhanh như bóng câu qua cửa sổ, loáng cái tôi đã đến tuổi yêu đương. Những chỗ khác trên người tôi đều tự tin, chỉ riêng chiếc răng cửa ấy là lộ liễu, dữ tợn, như lớn tiếng lấn át khiến con gái nhà người ta phát khiếp.
Đối tượng tìm hiểu thứ nhất của tôi là nữ tài xế taxi. Nhìn thấy hai lúm đồng tiền khi cô cười rất xinh, tôi quyết định "cưa" liền.
Khi nói chuyện với cô, tôi cố tỏ ra mình có học vấn, toàn nói những điều cao xa, sâu sắc, tin rằng cô càng không hiểu càng tốt. Hễ đến chỗ đáng tự hào là tôi há mồm cười to lên mấy tiếng. Đột nhiên thấy mặt hoa da phấn của cô tái đi, hai mắt trừng trừng nhìn phía dưới mũi tôi, thế là tôi cúi mặt xuống như bong bóng xì hơi. Chuyện cưa đến đây là kết thúc.
Đối tượng thứ hai của tôi là học sinh trung cấp trường chuyên, mùi sách vở át cả hương son phấn. Tiếp thu bài học lần trước, tôi cố gắng thực hiện hai điều kiệm: Kiệm mở miệng, coi chừng răng cửa chìa ra và kiệm nói năng, tránh khỏi thao thao bất tuyệt. Tôi làm được đúng như thế: Khi cười chỉ cười nửa miệng còn nửa kia dành cho cô liên tưởng; khi nói giữ ý giữ tứ, nói về dâu mà thực muốn nhắc đến liễu, ý tại ngôn ngoại rất nhiều. Trong cả quá trình tâm sự mấy hôm liền, tôi cảm thấy mình rất tuyệt. Chẳng ngờ mấy hôm sau, có người nhắn tin: Cô gái ấy cho rằng tôi "âm" quá, không đáng tin cậy.
xem tiếp